Nhớ em lắm những lúc đêm về,anh thầm mong một ngày em đến,nhớ những lúc mình ngồi bên nhau,nhữg kỷ niệm
khó phai,tình đẹp như là thơ,để lòng anh thầm mơ,có em chung bước đường đời,rồi thời gian dần trôi chỉ
mình anh lẻ loi,em đã lớn khôn rồi,em xinh quá đi thôi,em chẵn hay tình tôi,em hay ra mạng ngồi,chat với ai
thôi à,bỏ rơi một bóng ma,đang rầu vì buồn bã,vui thay cho người ta,được em cười vui vẻ,tình a chua như me,
vì em còn quá trẻ,nhưng anh đây vẫn vui,khi nhìn thấy em cười,vì hai ta bằng tuôi,tình mình ngọt như suối,
là lúc em được vui,có lúc anh ngậm ngùi,để em cười được tươi,trong lòng buồn vời vợi,nhưg cũng cố gượng
cười,thời gian lặng lẽ trôi,ngày anh thấy mặt trời,thuyền ấy cũng ra khơi,vắng bóng em trong đời,lá sầu
vì chờ đợi,vòng tay ấy buôn lơi,chợt nhớ lại một lời,khi xưa em đã nói,chỉ có mình anh thôi,giờ sao quá
xa xôi,và em cũng xa rồi,tình yêu xưa nông nỗi,đơn phương một mình tôi,những lúc cô đơn ngồi,
cảm thấy mình có lỗi,yêu em muk hok nói,nên giờ đành chịu thôi,yêu em cả một đời,...!!!..

1016<<Về Trang Chủ<<
“‘Nguyễn Quốc Cường’”


XtGem Forum catalog